Một ngày nọ, công việc của bạn không thuận lợi, bạn bị khách hàng phàn nàn, hoặc bị cha mẹ mắng vì làm sai một chuyện gì đó, bạn gặp xui xẻo trên đường đi làm vì xe thủng lốp hoặc gặp phiền phức bởi các số lạ gọi điện tư vấn tài chính này nọ, có phải bạn đã từng rút giận lên một ai đó không liên quan, rồi sau đó bạn lại xin lỗi cho qua chuyện?.
Vậy lời xin lỗi đó đủ để xoa dịu hoàn toàn sự tổn thương mà người bạn đã trút giận phải gánh chịu hay không. Cáu giận vô cớ sẽ để lại những vết thương về thể xác và tinh thần cho người khác.
Trong bộ phim “Cậu bé kỳ diệu”, có cậu bé bị biến dạng và cậu đã bị những người khác ở trường chế giễu. Vì vậy, cậu ta đã đem tất cả năng lượng tiêu cực trút giận lên những người trong gia đình, khiến gia đình luôn sống trong đau khổ. Nhưng cậu ta không bao giờ hiểu được mức độ thiệt hại của việc nóng giận vô cớ mà cậu gây ra cho người khác.
Cảm xúc tiêu cực thực sự giống như một con dao vô hình. Việc bạn quát mắng người khác hết lần này đến lần khác sẽ vô tình tạo ra những vết thương sâu và không biết bao giờ lành, cho dù có lành đi nữa thì vẫn sẽ có một vết sẹo trong tim họ.
Tôi có xem một đoạn hoạt hình về một cậu bé luôn tức giận. Để trấn an con, người cha đưa cậu cái búa , đinh và bảo khi cậu tức giận thì hãy đóng một cây đinh lên cái hàng rào. Khi đinh đầy khắp hàng rào, người cha lại kêu cậu nhổ những cây đinh đã đóng. Cậu làm theo và thấy rằng hàng rào toàn là vết sẹo do đinh gây ra.
Thật ra, giận cá chém thớt xuất phát từ cảm giác muốn bản thân an toàn. Tại sao chúng ta không thể giúp đỡ người thân thương nhất và lúc nào cũng tức giận với họ? Lý do là vì trút giận lên gia đình là cách giải tỏa cơn giận hiệu quả. Cuộc sống hiện đại ẩn chứa trăm nghìn vấn đề khiến người ta bị stress. Cáu với đồng nghiệp có thể khiến mối quan hệ trở nên căng thẳng. Cáu với bạn bè thì không phải ai cũng hiểu để chia sẻ. Còn ra đường, nếu bộc phát sự cáu kỉnh này cũng ít nhiều dẫn đến những hệ luỵ không hay.
Trên thực tế, tất cả mọi người đều ít nhiều chịu áp lực và căng thẳng trong cuộc sống, học hành, thi cử, công việc… nên tất cả chúng ta đều mong muốn trút hết bực tức ra ngoài nhưng thay vì chọn gia đình, có những cách hiệu quả khác, chẳng hạn như: Một số người sẽ bình tĩnh ngồi trong xe, khi hết tức giận thì trở về nhà. Một số người sẽ đến phòng tập thể dục và làm cho mình đổ mồ hôi, để cơn mệt làm quên đi cơn giận và sau đó bắt đầu lại. Một số người khác sẽ nói chuyện với bạn bè về cảm xúc thật của họ và tìm thấy năng lượng tích cực từ chính bạn bè của họ. Một số người khác sẽ tạo cho mình một không gian riêng để suy ngẫm và dũng cảm đối mặt với vấn đề.
Ví như một câu chuyện kể rằng: Có một vị sư già rất thích trồng lan và chăm sóc một chậu lan rất cẩn thận. Một ngày nọ, ông phải ra ngoài và giao cho tiểu hòa thượng chăm sóc nó. Thật bất ngờ, khi tiểu hòa thượng lại đi ra ngoài thì cơn bão đến và cây lan bị gió thổi và bị gãy. Tiểu hòa thượng tự trách mình, nhưng khi vị sư già về và hiểu rõ nguồn cơn, ông không hề trách móc tiểu hòa thượng. Khi tiểu hòa thượng cố gắng hỏi, ông ta chỉ nói nhỏ nhẹ: “Ta trồng hoa lan, không phải để tức giận.”
Nói chung, việc nói ra những điều bực tức trong lòng mình hoặc tìm một thú vui, một điều gì làm bạn hứng thú hơn có thể giúp bạn giải toả sự bức tức, nhưng chắc chắn không phải trút giận lên gia đình, những người thân đang bên cạnh của chúng ta. Cuối cùng, việc tu luyện đúng nhất không gì khác hơn là tôn trọng những người bạn yêu thương. Không giận cá chém thớt với gia đình nói chung và mọi người không liên quan nói riêng, thực sự là một mức độ kỷ luật cao và không phải ai cũng làm được. Đây được ví như việc kiên trì giảm cân, kiên trì đọc sách… một khi bạn đã kiên trì và thực hiện được thì sẽ mang lại thói quen và kỷ luật, khiến bạn không thể trút giận lên bất kỳ ai được nữa.